Saturday, April 19, 2014

Cộng Sản và ngày 30 tháng 4

Cộng Sản và ngày 30 tháng 4: MÓNG VUỐT GẤU NGA CỘNG SẢN 1933-2014
thành tích giết người không gớm tay của chế độ cộng sản; công khai trước đây như Lenin, Staline và núp danh nghĩa bảo vệ sắc tộc hôm nay như Putin để nhận chân bộ mặt thật của người Nga qua mọi thời kỳ lịch sử. Bài này chú trọng về vụ tàn sát ở Đức năm 1945 và vụ gây nạn đói giết chết hơn 7 triệu dân Ukraine năm 1933.
Nhân vụ cựu viên chức tình báo KGB, TT Nga Vladimir Putin sáp nhập Crimea của Ukraine vào “liên bang” Russia hôm 18/3/2014  và hiện đang đặt 30,000 quân bao vây xứ này để sáp nhập nốt các tỉnh có người nói tiếng Nga còn lại, hãy “ôn cố tri tân” về thành tích giết người không gớm tay của chế độ cộng sản; công khai trước đây như Lenin, Staline và núp danh nghĩa bảo vệ sắc tộc hôm nay như Putin để nhận chân bộ mặt thật của người Nga qua mọi thời kỳ lịch sử. Bài này chú trọng về vụ tàn sát ở Đức năm 1945 và vụ gây nạn đói giết chết hơn 7 triệu dân Ukraine năm 1933.
Lénin trước khi chết đã khuyên: “...không nên dùng Staline vì đồng chí Staline là kẻ thô bạo”. Kẻ thô bạo ấy đã nắm quyền sinh sát từ1924 đến 1952 và đã ra tay tàn sát ở nhiều nơi, vô số lần và vô số dân lành. Sau khi giết hại trên 5,000 trí thức Ukraine năm 1929 để bóp chết tinh thần đòi độc lập của họ, y đã thất bại trong chính sách hợp tác xã hóa kiểu cộng sản ở xứ này năm 1930. Để trừng phạt dân Ukraine, y đã họp BCH/TƯ Đảng ngày 11/9/1932 đề ra biện pháp phong tỏa biên giới, cướp tất cả lúa gạo và cấm canh tác; gây nạn đói khủng khiếp ở xứ này vào mùa đông 1932-1933 khiến khoảng từ 7-11 triệu dân Ukraine chết đói; trong đó có trên 3 triệu trẻ em; tức 25% dân số 32 triệu của nước này. Theo thống kê Vasyl Hryshkocho trong mùa đông năm ấy, cứ mỗi ngày có 25,000 người chết, tức 1,000 người mỗi giờ, 17 người mỗi phút! Chưa kể hàng trăm ngàn dân Ukraine bị giết bên trong lãnh thổ Nga khi liều qua tìm thực phẩm (mà tài liệu văn khố Nga sau khi Liên-xô sụp đổ đã cho thấy).

Năm 1945 trên đường tiến quân vào Đức, quân Liên-xô đã qua Áo hôm 10/4/1945; chỉ tiêu diệt những ổ kháng cự dọc đường chứ không dừng lại đóng quân; chẳng hạn sư đoàn 6 kỵ binh Đức mà nhà báo Sepp Dietrich bảo còn đúng 6 chiếc xe tăng như tên của sư đoàn này! Dù thủ đô Vienna bỏ ngỏ, quân Nga bắn giết bất cứ ai mặc quân phục Đức và đeo kính trắng! Lính Nga cướp vô số xe đạp, áo da và đồng hồ đeo tay. Quân Nga đến một ngôi trường ở Gertlauken, E. Prussia hôm 3/5/1945; hiếp dâm các nữ sinh trường này. Em Christel Beckmann 15 trốn thoát; vượt bộ qua Nehrung, Danzig, Pomara để đến Mecklenburg. Tại đây suốt thời gian lính Nga đóng, tiếng khóc la của phụ nữ và trẻ gái diễn ra suốt đêm và hằng đêm. Khi quân Mỹ đến đây, chỉ còn 120 cụ già sống sót. Ina von Kardorff bị cướp đồng hồ tay, vật giá trị duy nhất còn lại trong người. Bà đến Gustrow trú tại nhà một bạn thợ làm bánh; nhờ biết tiếng Nga và vẽ tranh Staline nên không bị hiếp.
Trên đường rút quân hồi tháng 1/1945, lính Đức đã bốc mộ cố TT Hindenburg và phu nhân ở nghĩa trang Tannenberg rồi phá hủy đài tưởng niệm ở đây để tránh bị quân Nga xúc phạm. Hai quan tài được chở bằng tàu Emden băng biển Baltic đến Postdam; đặt tại BCH.KQ Kurfurt ở Wildpark gần đó. Tháng 2/1945, cốt của vua Frederick the Great và vua cha Frederick William I đựng trong hòm để dưới hầm nhà thờ Garrison cũng được đem đi bảo tồn. Nhà thờ bị bom Đồng Minh phá hủy hôm 14/4/1945. Hôm chủ nhật 11/3/1945, Hauptmann W. Seegebarth đem cả ba bộ hài cốt đến một mỏ chứa muối ở Thuringia cùng các báu vật như thảm, sách và nhạc cụ của họ. Quân Mỹ khám phá ra ba quan tài này hôm 27/4/1945 rồi đem đi Marburg cất trong hầm nhà thờ St. Elisabeth của thành phố theo yêu cầu của Oskar von Hindenburg, tù binh và con trai cả của vị cố Tổng Thống Đức; và theo lệnh của BTL quân Mỹ; dưới sự chứng kiến của Hoàng Tử Louis Ferdinand của Prussia, con trai của vị Thái Tử nước này và phu nhân Kira của ông. Nhà thờ Garrison bị hủy lần nữa hồi thập niên 1960s nên quan tài của Frederick William I được chôn lại ở Freidenskirche. Frederick The Great được chôn lại ở Sanssouci cùng con berger của ông theo di chúc. Thi hài hai ông năm 1952 lại được dời đi Burg Hohenzollern gần Hechingen ở Wurttemberg. Tại đây, quan tài của Frederick The Great bị bung vì mục nát phải thay bằng cái khác. Huy chương con ó đen trên ngực áo nhà vua bị đánh cắp; có lẽ bởi một lính Mỹ.
uân Nga vào Berlin hôm 2/5/1945 sau khi Tướng Đức Weidling ký lệnh ngưng bắn. Có 134,000 quân Đức trong thủ đô buông súng theo lệnh Tướng Fritzche. Tướng Đức Keitel đến BCH quân Nga đóng trong một trường học ở Karlshorst hôm 8/5/1945; trình văn kiện đầu hàng của người kế vị Hitler, Đô Đốc Donitz ở Rheims và run rẩy đến độ văng kính một tròng khi ký giấy đầu hàng vô điều kiện. Tại đây đêm đó, Tướng Nga Yhukov nhảy Russkaya trong một tiệc mừng chiến thắng dài 4 giờ. Tất cả rượu ngon Claret có đến 65,000 chai trong kho của khách sạn lớn Adlon bị cướp sạch; lớp uống trong tiệc, lớp “to go” đem đi. Tổng cộng có 8 triệu tù binh Đức bị bắt tính đến tháng 5/1945; trong đó 7.6 triệu bị liên quân Đồng Minh bắt.

Ký giả Nga Konstantin Simonov thấy xác thú cùng xác lính Đức nằm bên nhau trong sở thú ở Tiergarten. Khắp nơi trong thủ đô, cảnh tượng đều giống nhau: Lính Nga vừa cướp đồng hồ vừa la“Uhri, Uhri” (đồng hồ); đeo thành chuỗi trên hai cánh tay; nhiều đến nỗi họ phải bỏ những cái lấy trước để giữ những cái sau cùng đắt tiền hơn. Lúc rảnh rỗi họ lại lấy ra chỉnh giờ, lên giây thiều, áp vào tai nghe ngóng và cười nói lép nhép khoái trá! Lính Nga quê mùa đến độ tưởng ánh sáng tự phát ra từ bóng đèn đường nên họ leo lên vặn lấy để đem về quê dùng sau này! Và cũng tựa bộ đội của “Bác” Hồ 30 năm sau, bộ đội “Bác” Staline thích thú bỏ rau trái và khoai tây vào bồn cầu tiêu để giật nước rửa trước mỗi bữa ăn! Họ cũng sưu tầm bật lửa; mỗi anh cất mấy cái trong túi để dùng hút thuốc lá và ca điệp khúc “đời ta có Đảng”!.

Thỏa mãn với vô số “chiến lợi phẩm” đắt giá, quân Nga liền đi tìm đồ ăn và rượu. Đồ gì kềnh càng như tranh vẽ, tượng ảnh, piano . . . thì đập bỏ. Sau rượu là say xỉn và hiếp dâm. Có ít nhất khoảng 20,000 phụ nữ Berlin bị lính Nga hiếp trong thời gian hai tháng quân Nga “một mình một chợ” ở đây; bắt đầu từ 6 giờ chiều ngày 27/4/1945. Họ thích đàn bà mập vì tưởng sai rằng mập thì mạnh khỏe. Anh nào tìm được gái trinh thì khoe rối rít. Phụ nữ nào được sĩ quan chiếu cố thì yên thân hơn lại còn có chút bánh và thuốc lá. Trẻ nhỏ và cụ già bị hiếp xong rồi thì bị giết để phi tang. Hai chị em làm y tá ở một bệnh viện bị hiếp và lây bệnh giang mai. Ruth Freidrich không bị hiếp vì chồng là Leo Borchard, một nhạc trưởng nói thạo tiếng Nga. Cô gái hàng xóm được ông nhận là con gái cũng tránh được số phận. Phụ nữ có thai lớn được miễn trừ. Một cô lesbian mặc đồ con trai nên thoát nạn. Có phụ nữ bị hiếp hội đồng bởi 7 lính Nga. Những phụ nữ trí thức và mệnh phụ thường trữ sẵn thuốc độc để quyên sinh trước khi quân Nga tới. Gia đình tài tử điện ảnh Paul Bildt, vợ và con gái tự sát nhưng ông may mắn còn sống sót. Nạn hiếp dâm bởi lính Nga chỉ chấm dứt sau khi quân Đồng Minh vào Berlin tháng 7/1945. Nhiều trẻ sơ sinh ở Wilmersdorf là con lính Nga thời đó. Riêng năm 1946 có 1/6 trẻ là con lính Nga ở Đức; tức 150,000 đến 200,000 đứa. Có 10% nạn nhân bị nhiễm giang mai. Một kí cà phê mới đổi được Penicillin. Phần lớn thai nhi bị phá mặc dù có tin đồn Staline ra lệnh cấm phá thai để đồng hóa dân Đức.
 Dân Berlin sợ bom Mỹ đến độ có thành ngữ truyền khẩu dạo đó “Besser ein Iwan aufdem Bauch als ein Ami auf dem Kopf” (thà để thằng Nga trên bụng còn hơn để thằng (bom) Mỹ trên đầu”. Một lính Nga vị thành niên hiếp một bà độ tuổi 50s, bạn của ký giả Ruth Freidrich rồi sau đó khen bà rằng âm hộ của bà “khít” hơn là của phụ nữ Ukraine! Bạn Elizabeth của bà này chống cự bị đánh mất gần hết răng mà rồi cũng vẫn bị hiếp. Bà bạn của Margret Boveri chống cự bị lính Nga bắn chết. Phụ nữ đeo kính trắng thường bị chê; có lẽ lính Nga tin lời đồng chí Mao: “trí thức không bằng cục phân” chăng!? Klein Machnow 18 tuổi bị hiếp 60 lần đành kết một anh đại úy Nga cho đỡ khổ. Một bà ở Zehlendorf bị lôi ra từ nơi trú ẩn rồi bị 23 lính Nga hiếp hội đồng đến rách âm hộ; lại bị người tình bỏ rơi. Có bà bị hiếp 50 lần trong một đêm ở Kolin. Phụ nữ tên Wanda bị lính Nga hiếp 128 lần ở trại Rothenstein. Tại trại tập trung Pohrlitz, con gái từ 7 tuổi đến cụ già 80 tuổi đều bị hiếp. Một nữ y tá hội HTT phản đối việc này liền bị 5 tên lôi đi đánh đập và hiếp để trừng phạt. Liên xô cướp đất của Tiệp-khắc và Poland rồi đền bù bằng cách bắt hai nước này di dân đến Đức để cướp đất. Tại đó, các đồng chí Poland và nhất là Tiệp đã đối xử với dân Đức địa phương bất luận nam phụ lão ấu như thú vật; giết họ bằng những nhục hình chỉ có thời Trung Cổ. Tướng Nga Gordow bảo Bs Hans Wagner về việc thiếu giường bệnh cho bệnh nhân tù “nếu không đủ giường sao không liệng họ xuống sông Vltava còn thiếu gì chỗ trống đó!”. Do đó, 15 bệnh nhân lao phổi bị đem đi bắn ở trại Tabor! Hung thần nổi tiếng ở trại này là Karel “Kadle” Vlasak, trưởng trại có thú vui làm nhục nạn nhân trước khi giết. Một tù nữ Đức tóc vàng bị lột truồng và cột tay chân vào 4 con ngựa rồi đánh ngựa cho chúng chạy tán loạn để xé xác nạn nhân ra nhiều mảnh! Y sau bị mất chức; không phải vì kém bạo tàn mà vì giấu “chiến lợi phẩm” không nộp cho đồng chí cấp trên!
Lính Nga thích lấy kèn Harmonica và máy hát dĩa; vừa thổi vừa nhảy múa và uống rượu mỗi khi có dịp. Họ dùng máy hát dĩa không ngưng nghỉ cho đến khi dĩa bị lũng, kim bị mòn và máy hư rồi lại đi tìm cướp cái khác. Họ cũng hay cướp xe đạp nên dân Berlin phải đi bộ. Có đứa phải tập lái xe đạp trên con đường Hasenheide cho đến khi gãy guidon và cong bánh xe; vẫn chưa biết lái, lại phải đi tìm cướp chiếc khác. Cách thức để cướp là giật mạnh; bị chống cự mới đem súng ra. Nhiều người bị lính Nga bắn chết vì cố giữ phương tiện giao thông duy nhất còn lại này. Lính Nga chở nhau trên xe đạp; cười hô hố nói lép nhép và ngồi vắt vẻo trông tựa khỉ làm xiếc! Trớ trêu thay, công dân Charlott Enburger bị giật chiếc áo da đắt tiền; rồi được quẳng lại cho chiếc áo “bông” kệch cỡm “made in USSR” để chịu qua mùa đông lạnh nhất năm 1945; và thật kinh ngạc vì trong túi của nó có sẵn 2 đồng hồ đeo tay và 2 nhẫn vàng! Dân Đức phần lớn không còn đồng hồ đành phải đoán hoặc hỏi giờ!

Người chết vì dịch tả, vì đói, tai nạn, bị giết chỉ được vùi sơ sài dưới những lớp gạch vụn hoặc bị bỏ rơi trong các nhà quàng hoặc may ra được lính Nga bắt tù binh đào hố chôn tập thể. Triết gia chống Nazis Otto Diberlius ở Dahlem quan tâm đến việc chung sự thiêng liêng này nên ông đã mở chiến dịch làm cây thánh giá để đánh dấu nơi chôn và tên tuổi nạn nhân. Người chết đầu tiên được chôn cất tử tế là một cô gái nhảy từ lầu ba để tránh bị lính Nga hiếp. Nhiều vụ giết tập thể do các đồng chí Nga gây ra; nổi tiếng là vụ thủ tiêu trên 20,000 sĩ quan Poland chống cộng sản mà Staline đổ thừa cho Hitler. Vụ Konigsberg ít nổi tiếng hơn khi quân Nga đi ngang qua thành phố thuộc ngoại ô Ponarth này. Họ phong cho một đảng viên CS địa phương tên Hermann Matzkowski làm “thị trưởng” để điều tra dân số. Sau đó 15,000 dân ở đây bị thủ tiêu. Riêng hôm 20/6/1945 có 1,000 người bị lính Nga chặt đầu trước sự chứng kiến của y.

Chỉ 10 ngày sau khi chiếm đóng Berlin, dân thủ đô mà phần lớn chỉ còn ông già bà lão, phụ nữ và trẻ em bị quân Nga buộc dọn dẹp đường xá sau suốt 4 năm bom đạn. Berlin nay phải theo giờ Moscow. Mọi trang bị kỹ nghệ bị tháo gỡ đem về Nga. Mặc dù UB quân quản Nga thải ra ít bột mì mốc và ám đen khói súng, thực phẩm và nước uống rất khan hiếm nên rất nhiều người bị chết đói không thể kiểm kê số lượng. Còn chiếc bus nào trong thành chạy được phải tái hoạt động từ 13/5. Cũng tựa bộ đội bác Hồ 30 năm sau, quân bác Staline khuyến khích ai tố cáo “ác ôn” thì không bị giết. Khi lính Nga giết một con bò; dân quanh vùng xúm lại xin những phần thừa thãi. Bữa ăn thịnh soạn là súp khoai tây nấu với phổi hoặc da ngựa cắt từ con vật chết dưới đường phố. Khoai thường được trồng xen kẽ những đống gạch vụn. Củi lấy từ gỗ trong đống gạch vụn ấy hoặc từ cành cây trơ trụi còn sót ở ngoài đường. Fraulein Roscies mót được nửa miếng bánh ăn giở và miếng chanh vắt giở để ăn với súp nấu bằng xương gà lính Nga vứt lại và ít rau mọc hoang. Một bà mẹ đông con nhỏ ở Neukolln liều đến trại lính Nga để xin sữa thì được trả lời rằng con bà “chết bây giờ hay cuối năm thì có khác gì nhau”! Mỗi ngày có hàng trăm người chết vì dịch tả, đói, bệnh, thương tích không thuốc men trong các trại tập trung của quân Nga. Trong khi đó 90 con bò sữa trong một nông trại ở Dahlem bị quân Nga lùa chở về Liên-xô; dù chúng bị bệnh lở mõm và móng. Đơn vị Nga nào trước khi rời Berlin đều đem theo rượu Đức. Quân Nga nhận đổi vàng và đồng hồ lấy bột hay súp ở Keithstrasse. Cả đường rầy xe lửa cũng bị gỡ đem về Nga. Bs Hussels ở bệnh viện Zehlendorf cho biết 2,500 giường ở đây đã bị quân Nga lấy đem về nước.

Toán quân Mỹ đầu tiên vào Berlin muộn màng hôm 1/7 do Đại tá Frank Howley cùng 85 sĩ quan và 136 binh sĩ. Quân Anh vào cùng ngày nhưng bị quân Nga chận đóng cầu Magdeburg phải tìm lối khác. Lính Anh thấy dưới lòng sông lềnh bềnh vô số xác phụ nữ Đức tự sát hoặc bị lính Nga giết. Khi đã đóng quân ổn định, BTL liên quân Anh-Mỹ ban lệnh “frat” của Tướng Eisenhower cấm quan hệ với dân cư và nhất là với phụ nữ Đức. Một sĩ quan Anh tên Arthur Radley đóng ở Áo bị ra tòa án quân sự rồi giáng xuống binh nhì chỉ vì tội trả lời một cô gái Đức hỏi giờ! Khi BTL Mỹ than phiền vụ thủy thủ Nga hiếp một cô gái Đức, phía Nga chối; nói không hề có HQ Nga tại đây. Vì biết quân Mỹ được lệnh bắn bất cứ ai hiếp dâm phụ nữ, BCH quân Nga đổi giọng; nói chắc là vài lính Nga đào ngũ hay say rượu! Nạn cưỡng hiếp phụ nữ Đức ở Berlin chỉ chấm dứt sau vụ một số lính Nga bị một viên Trung Sĩ Anh bắn chết tại một trạm xe điện ngầm. Berlin có điện lại từ 25/7 và bưu điện từ 5/8/1945 sau khi liên quân Anh-Mỹ vào thành. Lính Anh được cung cấp 200 điếu thuốc lá mỗi tuần khiến họ biến thành “vua” không ngai ở đây! Lính Mỹ phải canh chừng MP mỗi khi gần gái Đức. Mùa đông 1946-1947 sau đó càng lạnh kỷ lục trong thập niên này khiến 60,000 người Đức trong thủ đô chết rét (và đói). Tướng Nga Yhukov bảo Tướng Clay của Mỹ rằng quân đội Nga không có quỹ nuôi dân Đức; để nhường Mỹ lãnh việc này. Tướng Nga Gorbatov thì đổi thừa nạn đói do lính Đức thu gom thực phẩm nuôi quân. Vì thế, cơ quan CARE của Mỹ chở qua 1.9 triệu phần ăn cho dân Đức trong tháng 4/1946. Năm 1947, quân Anh Mỹ cung cấp 30,000 tấn thực phẩm cho dân Đức trong vùng kiểm soát của mình. Trẻ em Đức còn được tập đánh bóng rổ, ăn bánh kẹo, chocolat và chewing gum.

Nói chung, các chế độ cộng sản ở Liên-xô, Đông Âu, Tàu, Việt Nam, Bắc Hàn và Cam-bốt; mỗi nơi đều giết ít nhất 10% dân số. Soviet dưới bàn tay sát sinh của Staline, kẻ mà thi nô Tố Hữu đã ngâm nga tụng niệm “tiếng đầu lòng con gọi Sít-Ta-lin”, là một lò sát sinh khổng lồ từ Ukraine đến tận Siberia! Chính Mikhail Gorbachev thú nhận đã từng thấy danh sách 11 triệu tử tội do Staline ký từ 1937-1941. Staline năm 1942 cũng thú nhận với Churchill rằng y đã giết 10 triệu người trong chính sách hợp tác xã kiểu cộng sản của y. Chỉ riêng về cải cách ruộng đất, chưa nói đến trả thù chính trị, CS Nga bởi Staline đã giết 20 triệu, CS Tàu bởi Mao giết 65 triệu, CS Bắc Hàn bởi Kim Nhật-Thành 2 triệu, CS Việt Nam bởi Hồ chí Minh trên 1 triệu và CS Miên bởi Polpot trên 2 triệu. Riêng CSVN đã giết vài chục ngàn viên chức CQ quốc gia hồi 1945, đầu tố giết hại gần 200,000 “địa chủ” từ 1957-1959, ám sát hàng chục ngàn viên chức VNCH từ 1954-1975, giết khoảng 6,000 dân Huế dịp Tết 1968, pháo kích giết hàng chục ngàn dân chạy loạn trong trận Hè 1972 (Easter Offensive), giết hàng trăm ngàn người di tản và tù binh VNCH sau 30/4/1975; chưa kể nửa triệu người vượt biên bỏ thây ngoài biển Đông. Và bàn tay đẫm máu ấy vẫn còn đang tiếp tục cuộc “cắt mạng” còn dang dở này; theo tôn chỉ được “bật mí” bởi thi nô Tố Hữu: “giết, giết nữa, bàn tay không được nghỉ”!

Liên Hiệp Quốc năm 2003 đã xác nhận tội ác diệt chủng của Soviet ở Ukraine năm 1933. Ngày 28/11/2006, Quốc Hội Ukraine lên án tội ác diệt chủng này. Quốc Hội châu Âu ngày 23/10/2008 và Quốc Hội Ukraine ngày 13/1/2010 đều ra nghị quyết coi nạn nói gây ra bởi chế độ cộng sản Soviet năm 1933 tại Ukraine là tội ác diệt chủng. Nhiều đài kỷ niệm nạn đói này được dựng lên khắp Ukraine và nhiều nơi trên thế giới; trong đó có đài tưởng niệm ở Edmonton, Canada xây năm 1983. Nghị quyết lên án tội ác này của tỉnh Ontorio lập ngày 9/4/2009. Hoa Kỳ lập ngày Ukrainian Holodomor Remembrance Day để tưởng niệm nạn nhân quốc gia này qua bài diễn văn của TT Mỹ Obama đọc hôm 13/11/2009. Trong khi đó, Hà Lội (Hà Nội) là nơi duy nhất ở ĐNÁ vẫn còn sừng sững tượng Lenin, một biểu tượng của độc tài độc đảng, man rợ khát máu, đói nghèo điêu linh và chết chóc diệt vong.

Chỉ nhìn vào phần nào thảm cảnh được phát giác xảy ra ở thủ đô Berlin và những nơi trên đường tiến quân của Nga năm 1945, hãy suy ra tai họa ra sao nếu quân Nga của Putin tiến vào Ukraine nay mai!? Chỉ nhìn vào thảm họa gây ra bởi các bác Mao bên Tàu, bác Kim bên Bắc Hàn và bác Hồ hồi thế kỷ XX ở Việt Nam thì suy ra mức độ tai họa lớn lao đến mức nào nếu quân Tàu của “bác Tập” tràn vào chiếm Việt Nam ồ ạt bằng võ lực với sự đồng lõa tiếp tay của chế độ độc tài khát máu, bán nước hại dân và tham nhũng thối nát Cộng Sản VN để đàn áp cuộc nổi dậy của toàn dân lật đổ chúng!? Chế độ CSVN“cõng rắn cắn gà nhà” ấy đang sung mãn với viện trợ trên 10 tỷ Mỹ-kim hàng năm của“Việt kiều yêu nước” (sic) hải ngoại; thu gom bởi các chùa chiền mọc ra như nấm, điềuhành bởi các sư sãi quốc doanh mất phẩm chất gởi sang; và bởi các nhà thờ điều hành bởi các con chiên “ngoan” đạo, tu sĩ “cơ hội” và linh mục, mục sư “không làm chính trị”(sic)!

HÀ BẮC
(tham khảo tài liệu của Giles McDonogh và các tài liệu cập nhật khác)

No comments:

Post a Comment